Đêm buồn ngắm cảnh phía ngoài song
Thiếu phụ nhìn trăng thổn thức lòng
Dạ héo cô đơn hờ hững đợi
Canh dài vắng lặng thẫn thờ mong
Thương người bữa nọ chiều thăm phố
Nhớ buổi hôm nao lúc động phòng
Lạnh lẽo tâm hồn phai sắc đẹp
Khuôn vàng một thuở giọt sầu đong.
– Nguyễn Đắc Lĩnh –