NẾU NHỚ ANH EM BIẾT PHẢI LÀM SAO?

Bởi nhớ anh, em nói chẳng thành lời
Cổ nghẹn đắng, con tim buồn, nức nở
Tự nắm bàn tay, tự xoa mềm nỗi nhớ
Để ngực run run xiết chặt trái tim mình.

Bao nhiêu năm, vẫn mãi một dáng hình
Một đam mê, một đợi chờ, một khóc
Trái tim em, tiếng thở dài mệt nhọc
Biết làm sao ru ngủ một cung buồn.

– Phạm Thị Diệu Thu –

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *