Đời là thế đâu trách chi phận số
Ta với người tình sóng vỗ chiều nghiêng
Hai phương trời còn đó những niềm riêng
Chôn giấu kín âm thầm nơi ngực trái
Đời là thế gió cùng mây trôi mãi
Nắng vô tình khơi lại nỗi lòng vương
Xa nhau rồi mỗi đứa một con đường
Mà lại nhớ lại thương từng chiều vắng
Đời là thế vẫn trôi qua thầm lặng
Người trong ta nên chẳng thể nào quên
Lúc cô đơn thầm gọi một cái tên
Từ lâu lắm khắc sâu vào nỗi nhớ
Đời là thế ai biết đâu duyên nợ
Thương yêu nhiều rồi vụn vỡ niềm đau
Ta với người còn mãi đến mai sau
Một ký ức ngọt ngào và cay đắng.
…………
– Ka Ka –