Rồi một ngày…mình sẽ hóa người dưng
Là khi ấy anh cùng người chung bước
Để mặc em chơi vơi trong nguyện ước
Được nắm tay anh sánh mãi một đời.
Rồi một ngày … mình sẽ phải buông lơi
Tiếng yêu thương lời ngọt ngào tình tứ
Để con tim giấu nỗi sầu chiếm ngự
Mối ân tình trọn nợ chẳng thành duyên.
Rồi một ngày … chúng mình sẽ lãng quên
Gom kỷ niệm nhấn chìm miền dĩ vãng
Hoàng hôn xuống thôi không còn bảng lảng
Nhớ về nhau đến hoang hoải chơi vơi
Rồi một ngày… chúng mình ngược hai nơi
Dẫu gặp gỡ chỉ mỉm cười chua xót
Mặt vội quay ngăn buồn vương từng giọt
Khẽ tràn mi đắng đót cả khuông trời
Rồi một ngày … hạnh phúc nhé người ơi
Nghạo nghễ chúc không để rơi dòng lệ.
– Hoa vô sắc –