NỐI KHOẢNG CÁCH THANH XUÂN ĐÃ LỠ

Anh nói rằng anh thương mỗi mình em
Từ nay sẽ không yêu thêm ai nữa
Em cũng vậy luôn giữ lời đã hứa
Trái tim côi mãi chứa chỉ riêng người
*
Thanh xuân mình hai kẻ lạ xa xôi
Ta rong ruổi hơn nửa đời xuôi ngược
Chiều nghiêng bóng đôi bàn chân mỏi bước
Bỗng xuyến xao khi chạm phải ánh nhìn
*
Em bình thường vốn không quá đẹp xinh
Anh cũng thế với chân tình nồng ấm
Đến bên cạnh dù chỉ là thầm lặng
Vẫn chứa chan dưới nắng buổi ban chiều
*
Trót gặp rồi chọn nhau để thương yêu
Bằng lời nói thì bao điều cho đủ
Em chỉ biết đời này luôn gìn giữ
Muốn bên người lối mộng bước đi cùng
*
Tay sẽ đan mình dệt ước mơ chung
Nối khoảng cách thời thanh xuân đã lỡ !
#NgọcPhương
Advertisement

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *