DỐI LÒNG

Đã từ lâu em tự dối lòng mình
Nói đã quên nhưng tim luôn nhung nhớ
Một bóng người chia đôi duyên tình lỡ
Mộng không thành nhưng chẳng thể phôi pha

Dẫu dở dang nhung nhớ có nhạt nhòa
Kí ức xưa sống hoài trong tâm trí
Nhiều lúc giận nỗi buồn sao ủy mị
Cứ đeo mang trong suốt tháng năm dài

Có nhiều khi muốn qua miền hoang hoải
Cho trái tim không còn phải nặng mang
Không dày vò khổ đau theo ngày tháng
Bóng hình ai cũng sẽ được xóa mờ

Nhưng người ơi thương nhớ đến bao giờ
Tự dối lòng để cho tim đừng khóc
Với tình yêu em luôn là kẻ ngốc
Nhớ một người… người ấy chẳng nhớ em!

Thời gian trôi thương nhớ cứ dài thêm
Nếu nói quên…em tự dối lòng mình đó!

 – Huỳnh Giao –

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *