“Chữ yêu ai bán mà mua
Ai cho mà nhận ai thừa mà xin”
Chân thành sẽ hóa niềm tin
Chữ thương đủ lớn thì tình bền lâu
Một khi đã trót yêu nhau
Thì dù sóng gió bể dâu chẳng rời
Nếu trong ta, chỉ nhau thôi
Dẫu cho thế giới buông lời bướm ong
Cũng đâu ai dễ thay lòng
Chẳng cần gìn giữ cũng không tranh giành
Một khi tình ấy mong manh
Chỉ làn gió nhẹ tan thành khói sương
Tình yêu không có chữ nhường
Nếu duyên đã cạn đôi đường chia ly
Cũng đừng oán giận ai chi
Người không muốn giữ ta thì cứ buông
Đừng than đừng khổ đừng buồn
Và đừng bạn nhé…trách hờn thế nhân !
Ngọc Phương