“Em bây giờ đã bớt nhớ anh hơn “
Không còn trách không dỗi hờn như trước
Sau tất cả em hôm nay hiểu được
Giữ chi người vốn chẳng thuộc về mình
Thuở yêu anh, em gửi hết niềm tin
Lòng chỉ có một bóng hình duy nhất
Em thầm nghĩ người cũng thương em thật
Nhưng dường như tựa gió thổi qua mành
Thế giới em giờ đây chẳng còn anh
Yêu dấu cũ người không dành em nữa
Như khoảng cách đã ngăn dần hai đứa
Biết làm sao giữ anh mãi bên đời
Em bây giờ đã bớt nghĩ xa xôi
Nếu có nhớ…thì chút rồi sẽ hết
Không như trước cứ từng ngày da diết
Vắng phút giây như chết nửa linh hồn !
NgọcPhương