(Hai đầu nỗi nhớ ngẩn ngơ
Có chàng thi sĩ viết thơ tặng người)
Anh với em ở hai đầu nỗi nhớ
Câu thơ tình trăn trở vấn vương yêu
Nắng hạ vàng hình bóng cũng liêu xiêu
Sóng đẩy xô gói bao điều muốn nói.
Có phải chăng ai đó còn mong mỏi
Bãi cát dài mời gọi giấc mơ xa
Hoàng hôn rơi nỗi nhớ cũng nhạt nhoà
Lời hẹn ước thoáng qua rồi xa mãi.
Hay là do ai đó còn khờ dại
Đem vần thơ mê mải gửi trao đời
Con nước đầy rồi con nước lại vơi
Thương ghềnh đá chơi vơi ngàn năm đợi.
Hai chúng ta hai người xa vời vợi
Xin em đừng nghĩ ngợi tội tình nhau
Lá Trầu vàng còn lưu luyến hương Cau
Nửa tháng năm chẳng bạc mầu Vôi trắng.
Hoàng hôn xuống chiều hôm nay nhạt nắng
Ai đi tìm…..
Trong trống vắng….
Tình xa !
– Hồng Giang –