“Em bây giờ thấy đã bớt nhớ hơn”
Không còn dỗi không còn hờn anh nữa
Bao buồn vui cõi lòng thôi chất chứa
Mai xa rồi người hứa phải bình yên
Đừng vì nhau…. mà nặng nỗi niềm riêng
Thật lòng em không phiền hay buồn bã
Phút yêu đương nào phải là tất cả
Hãy cạnh người đang và đã bên anh
Chúng mình giờ tuổi cũng chẳng còn xanh
Chỉ mong sao an lành trong cuộc sống
Đời của em nhiều bể dâu biến động
Nên mệt rồi khi bóng ngả chiều buông
Kỉ niệm này em sẽ mãi vùi chôn
Để bước tiếp nửa quãng đường còn lại
Dừng yêu thương cho đời thôi ngang trái
Khép cửa lòng mình.. tình cuối là anh !
Ngọc Phương