“Có những ngày chỉ muốn được bên anh”
Chẳng lo toan ngủ ngon lành một giấc
Kệ dòng đời ở ngoài kia tất bật
Em bình yên nơi lồng ngực của người
Không còn buồn thôi lạc lõng chơi vơi
Nếu có thể xin thời gian chầm chậm
Em chưa muốn xa vội làn hơi ấm
Nên mong sao dừng hẳn phút giây này
Một lần thôi ta trọn vẹn vòng tay
Xóa hết thảy những hao gầy vì nhớ
Xóa luôn cả hai phương trời cách trở
Đôi trái tim nhịp đập sẽ hoà cùng
Có những ngày sao quá đỗi mông lung
Tìm đâu quen giữa muôn trùng người lạ
Mảnh hồn đơn bao lần nghe buốt giá
Lúc bấy giờ em thấy rất nhớ anh !
Ngọc Phương