Em là người không có những điều hay
Toàn những thứ buồn lẫn đau không ạ ?
Anh cũng thấy em không là gì cả
Giữa cuộc đời em chỉ có vết thương
Em là người đi qua những tai ương
Mang nước mắt nhiều hơn niềm hạnh phúc
Ôm tủi phận đêm đêm về thao thức
Nghe gió reo tim cũng thấy giật mình
Em là người chẳng có nét đẹp xinh
Màu da rám cùng dáng người cứng cỏi
Vì năm tháng đã dày vò mệt mỏi
Khiến nụ cười thêm gượng gạo mà thôi
Em là người không dám ước xa xôi
Nhìn thực tế em là người thất bại
Chẳng ai muốn sẽ chở che cô gái
Đã nếm cay, nếm đắng giữa dòng đời
Em chỉ là phiên bản lỗi trò chơi
Người biết cách luôn tìm tòi sửa chữa
Người không biết thì cho vào hầm chứa
Đến cuối cùng lựa chọn thuộc người ta
Em bây giờ đầy dẫy những xót xa
Cũng đủ thấm niềm vui và cay đắng
Cũng trải nghiệm mưa dầm rồi đến nắng
Nên âm thầm nuốt lệ đắng vào tim.
– Thu Thảo –