
Em thua từ khoảnh khắc người quay lưng
Tiếng văng vẳng ngày sau đừng tái ngộ
Nắng thổn thức nghe chiều thu lá đổ
Cánh điệp buồn trông lệ nhỏ trang thơ
Khúc tình si em năm tháng tôn thờ
Nhưng chẳng thể giữ chân người ở lại
Đôi gối phượng trong căn phòng trống trải
Tự bao giờ sợ hãi bóng chiều sa
Em được gì sau những tháng ngày qua
Khi mộng ái hoá tàn hoa bại liễu
Anh vĩnh viễn không bao giờ thấu hiểu
Trái tim này bao thương tổn hằn sâu
Trách trời cao ngăn Ô Thước bắc cầu
Đày lau thẳm bạc đầu vì thương nhớ
Xuân tìm đến bên thềm hoa đua nở
Chẳng xoá nhoà nỗi trăn trở từng đêm
Dẫu đời này ta chẳng thể kề bên
Em mãi mãi không quên lời đã hứa
Hương tình cũ sẽ nhen thành ngọn lửa
Rọi đường xa, sưởi ấm kẻ độc hành.
– Nguyễn Phượng –