Em biết từ giờ người đã hết thương em
Chẳng còn khát khao vị môi mềm dịu ngọt
Lời yêu thương người dành cho em bỗng trở nên đắng đót
Xa cách, lạnh lùng người quay gót ngược đường em.
Hương yêu xưa giờ loang lổ ướt mèm
Nước mắt em rơi lấm lem những lời người hẹn ước
Tấm chân tình cũng chẳng còn được vẹn nguyên như trước
Đến cả ánh mắt nhìn cũng ngược hướng không nhau.
Hạnh phúc à.. em biết tìm ở nơi đâu..!?
Khi lòng người như biển khơi nông sâu em dò sao nổi ..!?
Chỉ thương trái tìm mình dại khờ đến tội
Yêu đến kiệt cùng.. nên đâu dám đổ lỗi tại phù vân.
Cảm ơn người đã cùng nắm tay em đi hết một đoạn thanh xuân
Qua bão tố, chông chênh, giờ trở thành xa lạ
Hạnh phúc khổ đau xin mình em giữ cả
Bởi dư âm vẫn ngọt ngào cho dù hạnh phúc ấy đã rời xa
– Gia Bảo –