“Nếu cuộc đời vẫn có kiếp lai sinh”
Thì em muốn chúng mình còn gặp lại
Siết vòng tay và giữ anh mãi mãi
Chẳng buông lơi để phải lạc mất nhau
Sẽ yêu người từ giây phút ban đầu
Không cách xa cho dạ sầu vì nhớ
Không đến sau khi anh tròn duyên nợ
Không để lòng nức nở giữa đêm trường
Dù bây giờ ta cũng rất yêu thương
Nhưng duyên lỡ sao chung đường chung lối
Tình yêu này như cung đàn nhịp lỗi
Thì làm sao để trỗi khúc tương phùng ?
Mong một lần ta được bước đi chung
Để mình cùng ngắm bình minh ló rạng
Tựa vai anh nhìn hoàng hôn nắng nhạt
Bao buồn đau vùi khoảng lặng tâm hồn
Mộng bình thường vốn dĩ rất giản đơn
Nhưng chúng mình chẳng làm hơn thế được
Vì sợ phải sẽ hằn thêm vết xước
Nên mơ nhiều cũng chỉ ước mơ thôi
Kiếp này mình vẫn luôn mãi xa xôi
Hẹn kiếp khác sẽ chung đôi người nhé !
– Ngọc Phương –