Ai đã hẹn cùng trăng
Để rồi không còn nhớ
Cho trăng buồn nức nở
Khi về lại lối quen
Thành phố đã lên đèn
Trăng khuya còn thao thức
Niềm đau nơi trái ngực
Trăn trở hoài không nguôi
Bến xưa cũng ngậm ngùi
Thương con thuyền ngày cũ
Sông bao lần vần vũ
Đưa thuyền về nơi xa
Trăng còn mãi thiết tha
Trong từng đêm thanh vắng
Ôm niềm thương thầm lặng
Khi lòng vẫn còn yêu.
– Ka Ka –