THUYỀN AI ĐÃ RA KHƠI

Em không biết bắt đầu từ đâu nữa
Cũng có thể em tin vào lời hứa
Hứa yêu em dù còn nửa hơi tàn

Màn sương mù gặp nắng sẽ nhanh tan
Hương tình ái mới vội vàng mãnh liệt
Thời gian sẽ không còn gì tha thiết
Một trong hai sẽ giết chết ân tình

Đã đợi chờ dù người có lặng thinh
Khóc lại khóc một mình ôm kỉ niệm
Cố gắng giữ, đưa bàn tay tìm kiếm
Dù biết rằng chuyện đó thật hiếm hoi

Thời gian qua cũng chưa nghĩ sẽ đòi
Anh trả lại cho em thời mắt biếc
Không ướm lệ không có gì hối tiếc
Rồi bất ngờ anh ghẹo nguyệt cung trăng

Để em nhìn đau đớn có hay chăng
Người mua áo hăng hơn kẻ bán áo
Mà cũng đúng ai còn mơ mộng ảo
Họ chung tình..hay đáo để phải không

Thuyền bây giờ ra biển bỏ bến sông
Đành im lặng cam lòng không oán trách
Tình dang dở như thuyền đưa tiễn khách
Khách lên thuyền rồi khách bước xuống thôi.

Tác giả:Thu Thảo

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *