TRĂNG VẪN VỀ LỐI CŨ

Trăng nhớ ai mà trăng về lối cũ
Người xa rồi tình cũng đã ngủ yên
Trong trăm năm ai định một chữ duyên
Để gặp gỡ nhớ thương rồi ly biệt
*
Ta yêu người lòng không hề hối tiếc
Dẫu bên nhau trong đoạn ngắn con đường
Ngày dịu dàng trao gởi trọn niềm thương
Mà phận mỏng nên đành ôm dang dở
*
Người có biết trăng vẫn về miền nhớ
Nơi cuộc tình hò hẹn tiếng chung đôi
Thuyền nhà ai theo con nước nổi trôi
Chở ánh trăng xuôi dòng về xứ lạ
*
Bên hiên vắng rụng rơi từng chiếc lá
Khơi suy tư bao thương nhớ vọng về
Tình lặng thầm trong giấc ngủ mải mê
Chợt thức giấc cựa mình bên nỗi nhớ.
*
– Ka Ka –

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *