Em với người…mình có phải tình nhân ?
Bởi tiếng yêu chưa một lần trao gởi
Mà vẫn nhớ vẫn thương nhiều đến thế
Dù mối tình không thể đặt thành tên
Nhìn trăng khuya cứ trôi nhẹ bồng bềnh
Nghe thổn thức lòng em da diết nhớ
Rồi ước mình như cánh chim trời nhỏ
Ngay bây giờ bay về đó tìm anh
Chẳng nợ nhau để cùng bước song hành
Không duyên gặp thuở tuổi xanh người nhỉ
Nên cuộc tình chúng mình đâu vẹn ý
Được tương phùng mơ ước chỉ xa xôi
Dù kiếp này ta gặp để yêu thôi
Vẫn luôn thầm cảm ơn đời anh ạ
Rồi mai đây bước trên đường vạn ngả
Mãi thương người như em đã từng thương
– Ngọc Phương –