VỠ MỘNG
HẰNG NGA.
Đêm trăng giấc mộng linh tinh
Một mình nén chốn Tơ tình Hằng Nga
Gió mây mây gió la đà
Cung trăng anh tới Đúng nhà người ta
Ở cùng với chị Hằng Nga
Ngâm thơ Họa cảnh uống trà Cả đêm
Té ra tỉnh mộng dậy tìm
Hằng Nga chả thấy lặng im mỗi mình
Lang thang ở tận thiên đình
Thì ra…Chàng cuội Chung tình hơn ta
Ngàn năm ngồi dưới gốc đa
Chăn trâu..Cắt cỏ Thế mà Chưa xong
Cũng vì thân phận long đong
Không nhà Chả cửa Đợi mong Gì tình
Chị hằng đã đẹp còn xinh
Nết na Quyến rũ Thông minh Quá trời
Tiếng tăm cũng đặng tuyệt vời
Nay đây…Mai đó…Kẻ mời Người đưa
Đêm ngày dự hội sớm trưa
Ca ngâm… Múa hát… Mới vừa…Ra đi
Ta không gặp được là vì
Không tiền…Yến tiệc…Làm Gì..Đủ Cơ
Thôi thôi tỉnh mộng đừng mơ
Quay về… Hiện tại Đừng tơ Đừng tình
Ta về với lại nhà mình
Thương yêu cô tấm vợ mình đẹp xinh
Anh cày em cấy chung tình
Lều tranh… Một túp Bên mình Bên Ta
Đàn con thơ dại hát ca
Cả nhà…Hạnh phúc Thế là Sướng vui
Bốn mùa xuân hạ ngọt bùi
Uống trà Họa cảnh Chỉ tui cùng nàng
Thu đi ta đón đông sang
Cạn đông ta đợi nắng vàng bên xuân
Chả đâu sánh được cõi trần
Nhà mình Đẹp nhất Với vần thơ trong
Hôm qua mơ mộng chị hằng
Lang thang Vũ trụ Ở đằng sông ngân
Giật mình tỉnh mộng ái ân
Hôm nay An phận Chẳng Cần Đi Đâu.