Mỗi làn khoác áo mùa đông
Mà như ôm cả nỗi lòng người mua
Cái ngày cây khế chợt chua
Tía tô chợt tím cúc vừa vàng thêm
Xuân về trời ửng nắng lên
Gió se se lạnh chân thềm lá rơi
Nụ thơm anh tặng đầu đời
Làm em ngượng tím cả trời bâng khuâng
Em đi về phía chớm xuân
Vội vàng bỏ lại dấu hằn son môi
Thuyền về nước chẳng buồn trôi
Tóc mây se mộng tơ trời em đan
Gió đùa hoa cỏ mơn man
Mo cau nhớ cái giếng làng là bao
Lá vàng rung nắng xôn xao
Gió thơm phơ phất tạt vào chồi xuân
Nguyên Lê