Em hỏi anh… “Anh có nhớ em không”…???
Biết trả lời sao… ??? Đành im lặng vậy
Dẫu trong lòng thương em nhiều đến mấy
Cũng chỉ đành câm nín dõi trông xa
Em bây giờ đã là của người ta
Mình dẫu mến nhau… nhưng là quá muộn
Sống trong đời nào ai không muốn
Gặp tri âm, tri kỷ… kết thành đôi
Ván đã đóng thuyền thôi đừng ước xa xôi
Mơ hoa trong gương, tìm trăng trong nước
Chắc duyên phận ta nợ nhau kiếp trước
Nên kiếp này còn vương chút dư âm
Chỉ vậy thôi em… thương nhớ âm thầm
Đừng trăn trở với mối tình hư ảo
Đang bình yên đừng lao vào tâm bão
Hãy quên anh… quên đi phút xao lòng
Đừng hỏi rằng… “Tim anh có em không”…???
Câu hỏi ấy… trọn kiếp này… anh nợ !!!
Trang Nguyễn