
Em buông rồi ! Vì không muốn mình đau
Cho tim nhỏ không nát nhàu vì nhớ
Bởi em biết mình có duyên không nợ
Buông tay thôi dù không nỡ cũng đành.
Em buông rồi ! Từ giờ sẽ quên anh
Không níu giữ tình mong manh sương khói
Dẫu em biết tình yêu nào có lỗi
Chỉ tại mình đã lạc lối mà thôi.
Em buông rồi ! Sao nước mắt mặn môi
Nghe đau nhói từng hồi trong tim nhỏ
Chúc anh mãi vui cười bên ai đó
Còn riêng em tình gởi gió mây ngàn.
Em buông rồi ! Một cuộc tình dở dang
Không vướng bận hay ngỡ ngàng chi nữa
Sẽ buông bỏ những lời anh từng hứa
Cố tìm quên không chất chứa nỗi buồn.
Em buông rồi ! Sao lệ vẫn còn tuôn.
-Khánh Lâm –