CÓ MỘT NGÀY…!

Có một ngày người chẳng nhớ đến ta
Bao kỹ niệm đã trở thành quá khứ
Lá thư tình cũng nhạt nhoà màu chữ
Lời hẹn thề cũng bụi phủ chênh chao
*
Biển ngàn đời cứ hỏi mãi tại sao
Mà yêu bờ quá nồng nàn đến vậy
Vui hay buồn biển vẫn xuôi dòng chảy
Nước vẫn xanh thoai thoải cuối chân trời
*
Vậy mà người lại mau vội buông lơi
Để con tim rối bời bao nhung nhớ
Mặc cho ta ôm nổi buồn dang dở
Bờ môi mềm thương nhớ nụ hôn trao
*
Có môt ngày mình lướt vội qua nhau
Chút luyến lưu rì rào như ngọn gió
Bỗng nhẹ tênh như lá cây ngọn cỏ
Xa thật rồi ! một thuở dấu yêu xưa
*
Không còn ai ngóng đợi ở song thưa
Người hay ta đã về chưa… đêm buông xuống
Những ái ân thôi không còn tơ vướng
Chỉ biển là
         …….thương
                    ……nhớ mãi
                               ……bờ xa !!
*
– VõMinh –
Advertisement

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *