Và cứ thế mình rời trong thinh lặng
Câu yêu thương từng trao gửi không còn
Em không màng hờn trách mảnh trăng non
Anh cũng vậy chẳng véo von như trước
Và cứ thế hai đứa mình ngược bước
Dần rời xa, chẳng còn thấy chờ mong
Ngược đời nhau tan vỡ giấc mơ hồng
Đường nhiều lối sợi tơ lòng lại cạn
Và cứ thế ta quay về làm bạn
Vẫn mỉm cười nhưng giới hạn vậy thôi
Nếu trước kia mình mơ ước chung đôi
Thì giờ đây một câu thôi cũng ngại
Và cứ thế chúng mình rời xa mãi
Lòng cách ngăn bởi ngang trái vô hình
Và cứ thế cuộc sống hai chúng mình
Không còn nữa bóng niềm tin hiện diện
Giờ mong sao tất cả đều tan biến
Trả nhau về miền kí ức xa xôi…
YenChiTruong