Đã thương rồi… nên chẳng biết nói sao
Muốn nghe những lời ngọt ngào âu yếm
Chắc có lẽ niềm vui là bước đệm
Mãi mong chờ tô điểm giấc mơ yêu
Đã thương rồi… cũng chẳng biết bao nhiêu
Cứ nhung nhớ nghĩ suy điều chi lạ
Lời hứa hẹn khắc ghi câu vàng đá
Muốn cùng anh Xuân ,Hạ sánh vai kề
Đã thương rồi… cùng dệt mộng phu thê
Đời dâu bể em chẳng nề gian khó
Bởi ta biết trần gian là quán trọ
Kiếp nhân sinh như cơn gió vô tình
Đã thương rồi… nguyện một dạ trung trinh
Ghi khắc mãi bóng hình người duy nhất
Dẫu ong bướm gieo lời yêu đường mật
Lòng sắt son từ khất hết không màng
Đã thương rồi… mong tình thật vẻ vang
Ta gặp gỡ dẫu muộn màng vẫn đẹp
Vui giấc mộng thiệp hồng chung tên ghép
Nắm chặt tay đường rộng hẹp song hành
Đã thương rồi… duy nhất chỉ mình anh.
KhánhLâm