Ngày anh đến, nắng dường như dịu lại
Trời xanh trong, hoa lá thắm tươi màu
Con tim em cũng dường như trẻ lại
Có anh rồi, em chẳng muốn lớn đâu!
Ngày anh đến, mưa hình như cũng khác
Vì trong tim ta lung linh sắc cầu vồng
Tiếng mưa chẳng còn nỉ non, thánh thót
Vì bóng hình người choáng ngợp ở trong tâm
Ngày anh đến, Đông dường như bớt lạnh
Vì hai phương trời muốn gửi nắng cho nhau
Cho dù gió vẫn thổi từ phương bắc
Ấm trong tim rồi, lạnh có thấm gì đâu!
Ngày anh đến, vẫn là ngày đẹp nhất
Đẹp từ nội dung tới hình thức bên ngoài
Đẹp từ nhiên nhiên tới những người thân thuộc
Rồi bỗng nhạt nhoà khi mình chọn chia hai
– Huần Trần –