NGƯỜI TRI KỶ EM YÊU

Nếu ai hỏi anh là gì nhỉ
Em nói người tri kỷ em thương
Song song đến cuối con đường
Buổi đầu gặp gỡ đã vương sợi tình

Em sẽ nói vì mình phận mỏng
Nên nguyện làm chiếc bóng đời nhau
Nhân sinh giữa chốn muôn màu
Tình yêu cũng chỉ dành trao riêng người

Em còn nói dù đời dâu bể
Dẫu chúng mình chẳng thể chung đôi
Vẫn thương vẫn nhớ người thôi
Lai sinh cũng đã hẹn rồi cùng anh

Niềm tin đủ sẽ thành bất diệt
Tri kỷ à thương biết bao nhiêu
Mong người nhớ lấy một điều
Chỉ anh duy nhất em yêu kiếp này !

Ngọc Phương

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *