THẬT DẠ THƯƠNG ANH

Dù thế nào em vẫn mãi thương anh
Dẫu mai lỡ tình ta thành quá khứ
Theo năm tháng bụi thời gian mờ phủ
Bóng hình người vẫn vẹn giữ bên lòng

Thu dần tàn trời sắp chuyển sang Đông
Hãy giữ ấm vì em không bên cạnh
Khoác thêm áo khi ra ngoài kẻo lạnh
Chuyện của mình đừng lo lắng chi nhiều

Giữa bao người chọn anh để thương yêu
Nên tha thiết gấp nhiều lần anh tưởng
Dù mai mốt mỗi người đi mỗi hướng
Và giờ đây quay ngược lúc ban đầu

Vẫn yêu người chẳng ai khác anh đâu
Cho đến lúc tóc pha màu của khói
Như đủ nợ anh là người bên gối
Phận mỏng manh ta khác lối riêng đường

Vẫn là anh…em thật dạ yêu thương

Ngọc Phương

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *