THỜI GIAN TRÔI, AI RỒI CŨNG KHÁC

Rất nhiều lần em tự hỏi lòng mình
Giữa hai ta là tình gì tồn tại
Đã đang yêu.. tất cả đều không phải
Chỉ đơn thuần là người lạ mà thôi
*
Lỡ vô tình ngày đó ghé ngang đời
Hai tâm hồn lúc chơi vơi lạc lõng
Rồi đến khi nghe cõi lòng lặng sóng
Chợt giật mình giống như giấc chiêm bao
*
Chuyện hợp tan vốn chẳng thể cưỡng cầu
Bởi không phận chứ nào ai thay đổi
Tuổi của mình cũng đâu còn nông nổi
Nhưng làm gì để có lối đi chung..?
*
Yêu nửa vời.. nên quá đỗi mông lung
Ta đành phải chọn cách dừng anh nhỉ
Hẹn kiếp khác tình thắm nồng vẹn ý
Giờ cạn duyên níu kéo chỉ đoạ đày
*
Đông sẽ về khi sắc của Thu phai
“Thời gian trôi và rồi ai cũng khác” !
#NgọcPhương
Advertisement

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *