Có lúc nào anh nhớ đến em không?
Mà sao em nhớ anh nhiều đến thế
Vẫn biết rằng tình yêu mình không thể
Phút đầu tiên còn vương vấn làm gì.
Em dặn mình để tình ấy đi đi
Đừng giữ lại cho thêm buồn thêm nhớ
Hai chúng mình chỉ có duyên không nợ
Ngang qua nhau làm mắt lệ hoen mờ.
Chuyện hai mình đến như một giấc mơ
Khi tỉnh dậy thẫn thờ thương nhau mãi
Dù em có tìm anh trong mê mải
Đoạn đường nào ta chung mộng được đây.
Xin giữ lại chút kỷ niệm đẹp này
Nhớ về nhau nồng nàn trong tiếng thở
Mong một kiếp mình có duyên có nợ
Được bên anh hạnh phúc mãi đong đầy.
Thơ: Bích Nụ
Advertisement