Em bây giờ chẳng nhớ chuyện ngày xưa
Cũng không muốn dối lừa tim mình nữa
Chẳng phải nhớ phải tin vào lời hứa
Của một thời chan chứa những say mê
Em bây giờ bắt đầu muốn bỏ bê
Không mãnh liệt không tràn trề khao khát
Phải chăng đó tình yêu dần phai nhạt
Ao ước nhiều cũng chua chát đôi môi
Em bây giờ không mộng ước xa xôi
Nào mái ấm hay cả đời hạnh phúc
Bởi duyên nợ tựa con đường uốn khúc
Lắm gập ghềnh cũng có lúc buông lời
Em bây giờ không níu kéo người ơi
Nghĩa đã cạn thì câu lời cũng hết
Tình đã chết nâng niu càng thêm mệt
Cuối cùng rồi ôm kết quả buồn đau
Em bây giờ chấp nhận hết thương đau
Chẳng muốn nói ngày sau mình gặp lại
Chẳng muốn hỏi vì sao tình ngang trái
Bởi em giờ ngần ngại giáp mặt anh
Đã từng trao tất cả những ngọt lành
Đã từng nguyện ở bên anh như thế
Nhưng có lẽ trái tim này hoá lệ
Trả cho người một thế giới không em.
Tác giả: Thu Thảo