BÃO GIÔNG

Đêm nay trời chẳng có mưa
Mà sao bão tố như vừa qua đây
Ta nghe ngàn giọt đắng cay
Ắp đầy lồng ngực chân tay rã rời.

Vì đâu nên nỗi người ơi
Bầu trời sụp đổ từng lời đớn đau
Tình mình có nghĩa gì đâu
Chỉ toàn đổ vỡ âu sầu riêng mang.

Bao đêm lệ đẫm ngàn hàng
Cố quên chẳng được vô vàn đắng cay
Tình yêu thoảng nhẹ như mây
Bay vào vô định tháng ngày bơ vơ.

Người gieo ta lắm bất ngờ
Lạnh lùng câu nói thờ ơ vô tình
Không trao nhau nữa bóng hình
Đành tâm giũ bỏ khiến tình xót xa.

– Lê Thủy Trúc –

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *