BÃO GIÔNG

Đêm nay trời chẳng có mưa
Mà sao bão tố như vừa qua đây
Ta nghe ngàn giọt đắng cay
Ắp đầy lồng ngực chân tay rã rời.
*
Vì đâu nên nỗi người ơi
Bầu trời sụp đổ từng lời đớn đau
Tình mình có nghĩa gì đâu
Chỉ toàn đổ vỡ âu sầu riêng mang.
*
Bao đêm lệ đẫm ngàn hàng
Cố quên chẳng được vô vàn đắng cay
Tình yêu thoảng nhẹ như mây
Bay vào vô định tháng ngày bơ vơ.
*
Người gieo ta lắm bất ngờ
Lạnh lùng câu nói thờ ơ vô tình
Không trao nhau nữa bóng hình
Đành tâm giũ bỏ khiến tình xót xa.
*
– Lê Thủy Trúc –
Advertisement

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *