Từ bao giờ người đã hết yêu em
Nước mắt rơi ướt mèm cả chiếc gối
Từ bao giờ người buông tay rất vội
Khiến tình mình trôi nổi phía không nhau.
*
Từ bao giờ người làm em buốt đau
Tóc không chải dâng nỗi sầu khoé mắt
Em đã từng nâng niu và góp nhặt
Những yêu thương nhưng lại gặt dư thừa.
*
Từ bao giờ người từ bỏ ước mơ
Và từ bỏ những vần thơ nồng ấm
Vâng người ạ!Dù có buồn đau lắm
Em cũng đành xin chấm dứt từ đây.
*
Từ bây giờ em đã biết buông tay
Gắng quên hết những tháng ngày xưa cũ
Đời dạy em là chỉ cần biết đủ
Rồi ân tình cũng sẽ tự phôi pha.
*
Từ bây giờ – người nhé- sẽ chia xa!
#ThoHMT
Advertisement