Lại nhớ anh rồi! Hỡi dấu yêu
Nhớ anh, em nhớ thật là nhiều
Phải chi được ở gần nhau mãi
Thì cõi lòng này chẳng hắt hiu
Có biết mỗi lần thấy nhớ anh
Đêm đêm giấc ngủ chẳng ngon lành
Trăn qua trở lại anh yêu ạ!
Thổn thức u hoài đếm mấy canh
Càng nhắc lòng càng thấy nhớ thêm
Nhớ bao nhiêu kỷ niệm êm đềm
Cả khi hờn dỗi, khi buồn tủi
Suốt cả đời này chẳng thể quên
Dù biết rằng mình ở quá xa
Ngăn sông cách núi vắng xe, phà
Nhớ nhau chẳng thể gần nhau được
Tình vẫn đậm đà, nghĩa thiết tha!
– Trần Ánh Nguyệt –