EM BUỒN MỘT CHÚT RỒI THÔI

Có những chuyện lâu rồi em muốn hỏi
Nhưng sợ rằng anh chẳng nói thật lòng
Bởi chắc gì người vẫn nhớ vẫn mong
Và có thể cũng không còn yêu nữa

Cứ như thế mà em hoài lần lữa
Tự hỏi lòng phải chăng giữa chúng mình
Từ lâu rồi đã vơi cạn niềm tin
Nên phai dấu cuộc tình nồng một thuở

Em chợt hiểu mỗi người ta gặp gỡ
Tất cả đều do số phận mà thôi
Vẫn cảm ơn họ đã đến bên đời
Dù là chỉ những tháng ngày rất ngắn

Yêu dấu cũ gửi hết vào khoảng lặng
Rồi chúng mình cũng sẽ lãng quên nhau
Bởi thời gian là thuốc giúp phai màu
Duyên không đủ biết làm sao níu giữ

Em buồn chút.. rồi cất vào quá khứ
Đừng bận lòng, anh hãy cứ bước đi
Dù mình yêu tha thiết cũng chia ly
Em đã biết từ khi vừa mới gặp..

Ngọc Phương

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *