ĐÊM BUỒN

Đêm buồn lặng lẽ mịt trùng khơi,
Thổn thức mình ta với sự đời.
Rượu đắng trầm ngâm vơi uẩn khúc,
Thơ nồng, ngẫm nghĩ bớt chơi vơi.
Trăng về, khoả nấp vui làm bạn,
Trúc đến,giao hoà nhộn sánh đôi.
Thế thái nhân tình bao biến đổi,
Mình ta cứ thế chẳng xoay dời…!
Tg: Nàng Thơ Kiều Linh
Advertisement

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *