NGƯỜI THƯƠNG ƠI!

Có phải mình là duyên nợ của nhau?
Từ kiếp nào nên bây giờ gặp gỡ
Anh đến bên em… cuộc đời hoa nở
Em đã chờ mòn mỏi lắm! biết không?
Anh nắm tay em dưới ánh nắng hồng
Tận hưởng hương yêu khi mùa đông đến
Tựa vai anh, anh nhẹ nhàng trìu mến
Em thấy lòng tan hết những lo âu.
Anh với em không phải mối tình đầu
Là tình sau…nồng nàn bao khát vọng
Xua tan hết những tháng ngày mệt nhọc
Đôi mắt hiền em đã bớt buồn hơn.
Có anh rồi, cho em biết dỗi hờn
Biết thương yêu còn bồi hồi nơi ngực
Anh khơi dậy tình yêu em cháy rực
Chưa một lần em vơi nỗi nhớ mong.
Tình yêu anh như ánh nắng mai hồng
Sưởi ấm tim em không còn đơn côi nữa
Hai chúng mình ghép vào nhau một nửa
Ôi ngọt ngào như thuở mới vào yêu.
Em ghé tai anh muốn nói bao điều
Mình mãi bên nhau…người em thương nhé!
Em sẽ như là một cơn gió nhẹ
Dịu mát bên anh, ta đón Xuân về.
– Bích Nụ –
Advertisement

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *